hãy lo sợ, kẻo trong chúng ta có ai bị trừ ra chăng
『 Vậy, đang khi còn có lời hứa cho
vào sự yên nghỉ Chúa,
hãy lo sợ, kẻo trong chúng ta có ai bị trừ ra chăng. Vì tin Lành nầy đã rao truyền cho
chúng ta cũng như cho họ; những lời họ đã nghe không ích chi hết, vì trong khi nghe, chẳng lấy đức tin nhận lời đó thuộc về mình. 』
Trong tiếng Hê-bơ-rơ (câu 1-2). Nhiều người nghĩ về "nghỉ ngơi" nhiều như họ nghỉ ngơi sau khi làm việc. Nói trong Sáng thế ký (câu 1: 1). 『 Ban đầu Ðức Chúa
Trời dựng nên
trời đất. 』 Vương quốc của Thiên Chúa được nghỉ ngơi trước khi tạo ra trời và đất. Kinh thánh (Khải huyền) đã nói về thời kỳ cuối cùng: "Người nào vào thiên đàng mới và trái đất mới yên nghỉ". Thiên Chúa là nghỉ ngơi, và Chúa Giêsu Kitô là nghỉ ngơi. Nếu bạn nghĩ phần còn lại như nói, thì Sau khi làm việc, hãy nghỉ ngơi. Sau đó, một ngày nữa sẽ đến làm việc. Nhưng bước vào phần còn lại của vương quốc không phải là một khái niệm về công việc và nghỉ ngơi. Vương quốc của Thiên Chúa đã nghỉ ngơi trước khi tạo ra trời và đất, nhưng phần còn lại đã bị phá vỡ bởi sự sáng tạo của trời và đất. Và sau tất cả sáng tạo, Chúa nghỉ ngơi. Người ta nói trong Sáng thế ký (2: 3).
『 Rồi, Ngài ban phước cho ngày thứ bảy, đặt là
ngày thánh; vì trong ngày đó, Ngài nghỉ các công việc đã dựng nên và đã làm xong rồi. 』Phần còn lại của vương quốc của Thiên Chúa được cai quản bởi Thiên Chúa. Nghỉ ngơi trên trái đất có nghĩa là sự kết thúc của sự sáng tạo. "Thiên Chúa chúc lành ngày thứ bảy" không ban phước cho thế giới, nhưng ban phước cho ngày này. Ngày là ngày trong không gian và thời gian của thế giới vật chất. Người ta nói rằng Thiên Chúa ban phước cho ngày này trong thế giới vật chất, không phải là phước lành vật chất, mà là phước lành của vương quốc của Thiên Chúa. Nói cách khác, có một lời hứa rằng Chúa sẽ cho phần còn lại vĩnh cửu ở cuối thế giới này. Chúng ta nên xem Kinh Thánh giải thích phần còn lại như thế nào. Trong tiếng Do Thái (4: 8-10).
『 Vả, nếu
Giô-suê đã cho họ yên nghỉ, thì chắc sau
không còn nói về một ngày khác nữa. Vậy thì còn lại một ngày yên nghỉ cho
dân Ðức Chúa Trời. Vì ai vào sự yên
nghỉ của Ðức Chúa Trời, thì
nghỉ công việc mình,
cũng như Ðức Chúa
Trời đã nghỉ công
việc của Ngài
vậy. 』Nếu Joshua cho Israel nghỉ ngơi thì đó là vùng đất Canaan. Vùng đất Canaan tượng trưng cho vương quốc của Thiên Chúa. Đó không phải là sự nghỉ ngơi thực sự. Do đó, thời gian nghỉ ngơi vẫn dành cho dân Chúa. Phần còn lại đích thực là để vào trong Chúa Giêsu Kitô, vì Thiên Chúa là phần còn lại thật sự. Nếu người được tái sinh được kết nối với Thần Triune trong Chúa Kitô, thì anh ta được đưa vào nghỉ ngơi.
Nói trong Ê-phê-sô (2: 6).『 và Ngài làm cho chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Ðức Chúa Jêsus Christ, 』
Nói trong Ê-phê-sô (2: 6).『 và Ngài làm cho chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Ðức Chúa Jêsus Christ, 』
Những người trong Jesus Christ: Cơ thể vật chất chết cùng với Jesus Christ, và người đàn ông mới (cơ thể linh hồn) được sinh ra cùng với Jesus Christ. Người đàn ông mới được ngồi trên thiên đàng với Chúa Kitô. Cô-lô-se (3: 3) nói điều tương tự.『 vì anh em đã chết, sự sống mình
đã giấu với Ðấng Christ trong Ðức Chúa Trời. 』 『 Vì ai vào sự yên nghỉ của Ðức Chúa
Trời, thì nghỉ công việc mình,
cũng như Ðức Chúa
Trời đã nghỉ công
việc của Ngài
vậy 』 Những người đã chết với Chúa Giêsu là những ông già. Kinh thánh nói: "Cuộc sống của một người đàn ông mới được ẩn giấu trong Thiên Chúa". Hê-bơ-rơ (4:10) nói: "Đây là những người đã bước vào phần còn lại." Ông già đã chết với Chúa Giêsu Kitô. Những người được sinh ra trong cuộc sống mới với Chúa Giêsu Kitô đã bước vào phần còn lại. Trong Cựu Ước, Thiên Chúa ra lệnh cho người Do Thái giữ ngày Sa-bát. Nếu họ không giữ ngày Sa-bát, họ sẽ bị giết.
Người ta nói trong Xuất hành 20: 8-10.
Người ta nói trong Xuất hành 20: 8-10.
『 Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày thánh. Ngươi hãy làm hết công
việc mình trong sáu ngày; nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ của Giê-hô-va Ðức Chúa
Trời ngươi:
trong ngày đó, ngươi, con
trai, con gái tôi trai tớ gái,
súc vật của ngươi, hoặc khách
ngoại bang ở trong
nhà ngươi, đều chớ làm
công việc chi hết; 』 Việc giữ ngày Sa-bát là một trong mười điều răn, một điều khoản liên quan đến luật (luật phẫn nộ).『 Ðức Giê-hô-va lại phán
cùng Môi-se rằng: Phần ngươi, hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Nhất là các ngươi hãy giữ ngày sa-bát ta, vì là một dấu giữa ta và các ngươi, trải qua mọi đời, để thiên
hạ biết rằng ta, là Ðức
Giê-hô-va, làm cho các ngươi nên thánh. Vậy, hãy giữ ngày
sa-bát, vì là một ngày thánh cho các ngươi. Kẻ nào phạm đến ngày
đó, phải bị xử tử; kẻ nào làm một việc chi trong ngày đó, cũng sẽ bị truất khỏi vòng dân sự. 』
Số (15: 33-36) cho biết『 những kẻ gặp người đương lượm củi dẫn người đến Môi-se, A-rôn, và cả hội
chúng. Họ bắt người giam tù, vì điều phải làm
cho người chưa nhất định. Ðức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Người nầy phải phạt xử tử, cả hội chúng hãy ném đá người ngoài trại quân.
Vậy, cả hội chúng đem người ra
ngoài trại quân mà ném đá, và người chết, y như Ðức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se. 』
Chúa ra lệnh cho những người bước vào nghỉ ngơi "đừng làm việc riêng của họ." Từ ngữ của họ, công việc của riêng họ là yêu thế giới. Hôm nay, những người nói rằng, chúng ta phải giữ ngày Sabbath giống như việc xưng tội, chưa đến ngày Sabbath. Mặc dù Chúa Giêsu Kitô đã đến, họ vẫn đang chờ đợi Chúa Kitô và những người chờ đợi Chúa Kitô không ở trong phần còn lại của vương quốc của Thiên Chúa vì họ không ở trong Chúa Giêsu Kitô.
Chỉ những người ở trong Chúa Giêsu Kitô mới được nghỉ ngơi. Những người tìm cách giữ các quy tắc nghỉ ngơi là những người giữ luật (luật phẫn nộ). Chỉ những người ăn năn và nhập vào Chúa Kitô mới có thể tìm thấy phần còn lại. Nhưng người nào theo luật pháp sẽ bị giam hãm trong luật pháp (luật phẫn nộ), và anh ta sẽ bị Chúa phán xét nghiêm khắc như một người trong tội lỗi.
Trong Matthew (12: 1-2), nó nói:
Chỉ những người ở trong Chúa Giêsu Kitô mới được nghỉ ngơi. Những người tìm cách giữ các quy tắc nghỉ ngơi là những người giữ luật (luật phẫn nộ). Chỉ những người ăn năn và nhập vào Chúa Kitô mới có thể tìm thấy phần còn lại. Nhưng người nào theo luật pháp sẽ bị giam hãm trong luật pháp (luật phẫn nộ), và anh ta sẽ bị Chúa phán xét nghiêm khắc như một người trong tội lỗi.
Trong Matthew (12: 1-2), nó nói:
『 Lúc đó, nhằm ngày Sa-bát, Ðức Chúa Jêsus đi qua giữa đồng lúa
mì; các môn đồ đói, bứt bông lúa mà ăn. Người Pha-ri-si thấy vậy, bèn nói cùng Ngài rằng: Kìa môn đồ thầy làm điều không
nên làm trong ngày Sa-bát. 』 Những người Pha-ri-si nói: Các môn đồ của Chúa Giê-su đã vi phạm các quy tắc theo luật định (luật phẫn nộ). Tuy nhiên, Chúa Giêsu đã nói trong Matthew (12: 8) 『 vì
Con người là Chúa ngày Sa-bát. 』 Những người ở trong Đấng Christ đã nghỉ ngơi. Nhưng chính ông là người giữ luật nói rằng "Phải giữ ngày sa-bát". Nếu họ vi phạm luật (luật phẫn nộ), họ bị Chúa phán xét. Thông qua việc cung cấp phần còn lại trong luật, tất cả con người phải nhận ra rằng không có phần còn lại thực sự. Vì vậy, tất cả mọi người không thể được cứu khỏi Thiên Chúa trừ khi họ ăn năn và nhập vào Chúa Kitô.
Nhận xét
Đăng nhận xét