Bài giảng trên núi Chúa Giêsu (1)
『 ức Chúa Jêsus xem thấy đoàn dân đông, bèn lên núi kia; khi Ngài đã ngồi, thì các môn đồ đến gần. Ngài bèn mở miệng mà truyền dạy rằng: Phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy! Phước cho những kẻ than khóc, vì sẽ được yên ủi! Phước cho những kẻ nhu mì, vì sẽ hưởng được đất! Phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ! Phước cho những kẻ hay thương xót, vì sẽ được thương xót! Phước cho những kẻ có lòng trong sạch, vì sẽ thấy Ðức Chúa Trời! Phước cho những kẻ làm cho người hòa thuận, vì sẽ được gọi là con Ðức Chúa Trời! Phước cho những kẻ chịu bắt bớ vì sự công bình, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy! Khi nào vì cớ ta mà người ta mắng nhiếc, bắt bớ, và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi, thì các ngươi sẽ được phước. Hãy vui vẻ, và nức lòng mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm; bởi vì người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi như vậy. 』 (Ma-thi-ơ 5: 1-12)
Bạn nên làm quen với Phước. Luật pháp (luật phẫn nộ) nói với tất cả con người rằng họ là tội nhân. Nếu mọi người không tìm thấy Chúa Kitô trong luật pháp, họ vẫn là tội nhân. Phúc cho những ai tìm thấy Chúa Kitô trong luật pháp. Nguồn phước là Chúa Giêsu Kitô.
Kinh thánh nói trong Rô-ma (3: 19-20).『 Vả, chúng ta biết rằng những điều mà luật pháp nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho miệng nào cũng phải ngậm lại, cả thiên hạ đều nhận tội trước mặt Ðức Chúa Trời; vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài, vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi. 』
Những người nhận ra rằng họ là tội nhân là người nghèo về tinh thần. Những gì luật pháp nói với chúng tôi là linh hồn của bạn nghèo. Ở Israel, nghèo nghèo, đề cập đến một tiểu bang không có đất để ăn và ở. Khi người Israel ra khỏi Ai Cập và vào Canaan, Thiên Chúa đã chia đất đai cho bộ lạc. Tuy nhiên, theo thời gian, những thay đổi đã xảy ra. Đất được bán vì nhiều lý do, không để lại đất canh tác. Vì thế, Chúa đã thiết lập một hệ thống tưng bừng để lấy lại.
Tuy nhiên, hệ thống tưng bừng không được duy trì tốt vì người dân không giữ luật pháp. Những người nghèo không có đất bị tước đoạt. Tinh thần kém có nghĩa là tinh thần đã bị lấy đi khỏi nhà. Trừ khi có người cho Linh về nhà, anh ta không bao giờ có thể thoát nghèo. Nhưng những người nhận ra ý nghĩa của tinh thần trong nghèo khó có thể được ban phước, bởi vì những người nhận ra có thể ăn năn với Chúa và mặc lấy thân xác của tinh thần.
Kinh thánh nói trong Leviticus (25:23).『 Ðất không được đoạn mãi; vì đất thuộc về ta, các ngươi ở cùng ta như kẻ khách ngoại bang và kẻ kiều ngụ. 』 Từ tiếng Hê-bơ-rơ cho cư dân là từ ger. Tên của Moses là Gershom. Nó có nghĩa là một người nước ngoài. Nói một cách chính xác, một người nước ngoài đến sống ở một quốc gia khác. Israel đã nhận đất đai như một tài sản thừa kế, đó là một lời hứa. Lời hứa có nghĩa là cho vương quốc của Chúa như một gia tài. Đó là, ở vùng đất này (thế giới vật chất), con người là những người xa lạ. Đó là một người lạ từ vương quốc của Chúa. Cư dân giống như thường trú, trong khi những người sống trong nhà ở là tạm trú. Cư dân đại diện cho Israel, và cư dân tượng trưng cho người ngoại.
Trong Hê-bơ-rơ 11:13『 Hết thảy những người đó đều chết trong đức tin, chưa nhận lãnh những điều hứa cho mình; chỉn trông thấy và chào mừng những điều đó từ đằng xa, xưng mình là kẻ khách và bộ hành trên đất. 』
Trong Hê-bơ-rơ 11:13『 Hết thảy những người đó đều chết trong đức tin, chưa nhận lãnh những điều hứa cho mình; chỉn trông thấy và chào mừng những điều đó từ đằng xa, xưng mình là kẻ khách và bộ hành trên đất. 』
Vì vậy, nơi mà mọi người quay trở lại là vương quốc của Thiên Chúa. Chúng ta không thể tự quay trở lại. Vì vậy, chúng tôi cầu xin với Chúa Giêsu. Chúa Giêsu cho phép những người đã chết cùng nhau trên thập giá trở về vương quốc của Thiên Chúa. Vì vậy, chúng ta phải ăn năn về sự ra đi của chúng ta khỏi Thiên Chúa và kêu lên. Phước cho những người than khóc: vì họ sẽ được an ủi. Để thương tiếc có nghĩa là cảm thấy choáng ngợp. Tinh thần nơi con người là với Chúa trong vương quốc của Chúa. Nhân tiện, khi anh ta nhận ra rằng linh hồn đã bị Satan lừa dối và cướp đi đền tạm của Thiên Chúa và bị mắc kẹt trong bụi của thế giới vật chất, anh ta rất hình trụ.
Kinh thánh nói trong Lu-ca (18: 7).『 Vậy, có lẽ nào Ðức Chúa Trời chẳng xét lẽ công bình cho những người đã được chọn, là kẻ đêm ngày kêu xin Ngài, mà lại chậm chạp đến cứu họ sao! 』 Những người đã bị đưa đến những cám dỗ của Satan phải khóc thét suốt đêm và ngày để phục hồi cơ thể tinh thần đã bị lấy đi. Người được chọn phải cầu nguyện như thế này. Cách họ có thể được Chúa an ủi là trở về với Cha như đã chết, giống như dụ ngôn của người con hoang đàng.
Trong Thi thiên 135: 14『 Vì Ðức Giê-hô-va sẽ đoán xét dân sự Ngài, Và đổi ý về việc những kẻ tôi tớ Ngài. 』 Ở đây, từ thoải mái được diễn tả trong Xuất Ê-díp-tô 32:14 với tư cách là từ ăn năn..『 Ðức Giê-hô-va bèn bỏ qua điều tai họa mà Ngài nói rằng sẽ giáng cho dân mình.. 』 Trong trường hợp con bê vàng của Israel, đến lượt Chúa nghe lời cầu nguyện tha thiết của Môi-se.
Chữ "quay lại" trong tiếng Hy Lạp là "gọi lại", một từ ghép của "para" (hướng tới) và "careo" (gọi lại). Phước cho những người hiền lành: vì họ sẽ được thừa hưởng trái đất. Từ "nhu mì" là từ "ana" trong tiếng Do Thái giống như từ nghèo nàn về tinh thần. Từ ana trong tiếng Do Thái có nghĩa là một quốc gia nghèo không có khả năng tự cứu mình khỏi sự bóc lột kinh tế và áp bức xã hội của những người giàu có và quyền lực. Họ không thể làm bất cứ điều gì, vì vậy họ trở nên khiêm tốn.
Kinh thánh nói bằng số (12: 3).『 Vả, Môi-se là người rất khiêm hòa hơn mọi người trên thế gian. 』 Moses tự hào khi là hoàng tử của Ai Cập, nhưng sau 40 năm trốn sang Midian, ông trở nên vô nghĩa. Chúa hứa với những người không có người lạ trên trái đất và sẵn sàng ra đi. Vùng đất là vùng đất Canaan. Sự kế thừa là lời hứa của Chúa.
Nhận đất đai như một gia tài là một lời hứa sẽ kế thừa vương quốc của Thiên Chúa trong tương lai. Khi mọi người nhận ra rằng họ bị Satan lừa dối trong vương quốc của Thiên Chúa và bị buộc phải sống trên trái đất này, họ hiền lành bởi sự khiêm nhường của không có gì trên trái đất. Vì thế, người hiền lành ăn năn và nhập vào Chúa Kitô. Vương quốc của Thiên Chúa được hứa.『Phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ! 』 (Ma-thi-ơ 5: 6) Phước lành trở nên đầy đủ. Trong đó làm đói và khát sau sự công bình, sự công bình là sự công bình mà Thiên Chúa đòi hỏi. Mọi người chỉ có thể vào vương quốc của Thiên Chúa khi họ nhận được sự công bình mà Thiên Chúa thừa nhận. Không ai có thể đạt được sự công bình của Thiên Chúa bằng nỗ lực của chính mình. Cách để có được ngay từ Thiên Chúa là từ chối bản thân. Khi chúng ta chết trên thập tự giá với Chúa Giêsu, Thiên Chúa ban sự công bình. Ý nghĩa của hung hung Hồi là những gì Joseph nói khi trở thành thủ tướng ở Genesis, khi người dân Ai Cập không có thức ăn cho nạn đói.
Khát nước, dân Y-sơ-ra-ên đổ lỗi cho Môi-se thiếu nước ở Meriva. Kinh thánh nói trong Xuất hành (17: 3).『Dân sự ở đó không có nước, bị khát, nên oán trách Môi-se mà rằng: Sao người khiến chúng tôi ra xứ Ê-díp-tô, hầu cho chúng tôi, con và các bầy súc vật phải chịu chết khát thế nầy? 』 Chúa truyền lệnh cho Môi-se tưới nước ra khỏi tảng đá, mà Môi-se đánh hai lần với nhân viên của mình. Hòn đá tượng trưng cho Chúa Giêsu Kitô.
Thiên Chúa đã ban luật cho dân Israel. Như vậy, người dân sẽ giữ luật và làm đúng. Nhưng Thiên Chúa đã ban cho luật pháp để nhận ra rằng đó là một tội nhân không thể đạt được sự công bình và mọi người không hiểu điều đó. Ý nghĩa của Hồi làm đói và khát, mà Chúa Giêsu nói đến, đề cập đến một thời gian khi mọi người cố gắng làm điều công bình bằng cách giữ luật pháp và nhận ra rằng họ khó có thể đạt được nó.
Nhận xét
Đăng nhận xét