Cây xanh và cây khô

(Lu-ca 23: 27-31) Có đoàn dân đông lắm đi theo Ðức Chúa Jêsus, và có mấy người đờn bà đấm ngực khóc về Ngài. Nhưng Ðức Chúa Jêsus xây mặt lại với họ mà phán rằng: Hỡi con gái thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc về ta, song khóc về chính mình các ngươi và về con cái các ngươi. Vì nầy, ngày hầu đến, người ta sẽ nói rằng: Phước cho đờn bà son, phước cho dạ không sanh đẻ và vú không cho con bú! Bấy giờ, người ta sẽ nói với núi rằng: Hãy đổ xuống trên chúng ta! với gò rằng: Hãy che chúng ta! Vì nếu người ta làm những sự ấy cho cây xanh, thì cây khô sẽ ra sao? Chúa Giêsu, bị Philatô kết án tử hình, đã bị đưa lên đồi Golgotha cùng với cây thánh giá. Anh ta đã bị ràng buộc và bị kéo tới lui. Anh ấy không thể ngủ và bị tra khảo và đánh đập rất nhiều. Khi những người lính La Mã thấy Chúa Giê-su, người đã kiệt sức và không thể vác thập tự giá nữa và đến nơi hành quyết, những người lính La Mã bắt giữ một Cyrene, Simon, người ở gần đó, vác thập tự giá thay cho Chúa Giê-su và đi theo ngài. Cyrene là lãnh thổ của Đế chế La Mã ở Bắc Phi, giáp với phía tây của Ai Cập vào thời Chúa Giêsu, và là tên của khu vực tương ứng với Libya ngày nay cũng như tên của thành phố chính gần bờ biển Địa Trung Hải. Nhiều người Do Thái đã đến và định cư. Simon có lẽ là một người Do Thái sống ở Cyrene đến Jerusalem để cử hành Lễ Vượt Qua. Khi Chúa Giê-su bị quân lính La Mã trói và kéo lê, làm loạng choạng trên con đường thập tự giá, nhiều người đang theo ngài. Không thể nói rằng tất cả những người đó đều tiếc thương về cái chết của Chúa Giê-su. Một số có thể đã theo dõi vì tò mò, hoặc những người khác có thể thù địch với Chúa Giê-su, chế nhạo ngài, và đuổi theo ngài để đảm bảo ngài đã chết. Nhưng cũng có một số đông phụ nữ nổi lên và than khóc trước những đau khổ mà Chúa Giê-su phải chịu và cái chết trên thập tự giá mà ngài sẽ phải chịu. Không thể nói rằng tất cả những lời than khóc của phụ nữ đều làm rung động trái tim họ là vì sự đau khổ bất công và cái chết bất công của Con Thiên Chúa và Đấng Mê-si. Tất nhiên, chắc hẳn đã có những người phụ nữ bị đánh đập và đau đớn trước những hành hạ của một đấng cao cả đã thực hiện nhiều bài học quý giá và phép màu kỳ diệu của tình yêu. Dù sao, lời cuối cùng mà Chúa Giê-su ném ra trước khi bị đóng đinh là nhắm vào những người phụ nữ đó. Trong số bốn sách Phúc âm, những lời này chỉ được ghi lại trong Lu-ca.『 Nhưng Ðức Chúa Jêsus xây mặt lại với họ mà phán rằng: Hỡi con gái thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc về ta, song khóc về chính mình các ngươi và về con cái các ngươi. Vì nầy, ngày hầu đến, người ta sẽ nói rằng: Phước cho đờn bà son, phước cho dạ không sanh đẻ và vú không cho con bú! Bấy giờ, người ta sẽ nói với núi rằng: Hãy đổ xuống trên chúng ta! với gò rằng: Hãy che chúng ta! 』 Đức Chúa Jêsus phán cùng những người phụ nữ rằng: "Nhưng Đức Chúa Jêsus quay lại với họ rằng: Hỡi các con gái của Giê-ru-sa-lem, không phải khóc cho tôi, nhưng khóc cho chính mình và cho con cái của cô." Là Con Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus là Đấng Mê-si đã đến để cứu thế gian, và con đường Ngài vác thập giá là con đường vinh quang để chu toàn sứ mạng Cha đã sai Ngài trao. Bởi vì anh ta sẽ sống lại vào ngày thứ ba của ngày chôn cất. Vấn đề không phải là Chúa Giêsu, mà là những người phụ nữ đi theo Chúa Giêsu. Chúa biết rằng đền thờ ở Giê-ru-sa-lem sẽ sớm bị quân đội La-mã phá hủy hoàn toàn, không để lại một viên đá nào, và một bệnh dịch khủng khiếp sẽ ập đến với cư dân Giê-ru-sa-lem. Chúa đau buồn rằng đây sẽ là một ngày tai họa khủng khiếp khó có thể chịu đựng được đối với những ai không có đức tin chân chính chuẩn bị. Khi ngày tai họa sắp ập đến Giê-ru-sa-lem, người ta nói: “Vì, đây là những ngày sắp đến, trong đó người ta sẽ nói rằng: Phước cho kẻ cằn cỗi, dạ con không bao giờ trụi, và những kẻ không bao giờ ban hút. ” Chúa Jêsus đã nói sẽ làm được. "Có thể mang thai và sinh ra một đứa trẻ, và nuôi đứa trẻ đó" là niềm hạnh phúc lớn nhất mà phụ nữ Hebrew nhận được từ Thiên Chúa. Điều ngược lại được xem như một cuộc đời đáng nguyền rủa đối với họ. Tuy nhiên, tai họa lớn đến đáng sợ sẽ đến sớm là điều không thể tránh khỏi, không cách nào trốn cùng chúng, không thể nuôi chúng, không thể chịu đựng nỗi đau chúng sẽ gánh chịu, và khó khăn để cả gia đình cùng nhau gánh chịu tai họa. Đau đớn đến mức ai cũng than thở “thà có con còn hơn” và rơi vào tình trạng khốn khổ đến mức ghen tị với những người không có con. Tuy nhiên, bạn có thể nghĩ như vậy, nhưng theo quan điểm của Y-sơ-ra-ên và các dân ngoại, tình hình là của Y-sơ-ra-ên nói chung. Những người không thể thụ thai đại diện cho dân ngoại. Ân điển của Chúa đến với dân ngoại. Vì vậy, Israel đã bị bỏ rơi. Những gì Chúa Giê-xu đã nói ở phần cuối, "Blue Tree" có nghĩa là chính Chúa Giêsu, Chúa của sự sống. Và một cây khô là một cây sẽ ngay lập tức bị cháy, một lời nói cho tất cả những ai không tin và theo Chúa Giê-xu là Chúa, những người sẽ không nhận được sự tha thứ tội lỗi của họ từ Chúa và chiến thắng ngọn lửa của sự phán xét. Sau đó, 『 Vì nếu người ta làm những sự ấy cho cây xanh, thì cây khô sẽ ra sao?』Mặc dù anh ta là một người con vô tội của Đức Chúa Trời, nhưng nếu anh ta lấy sự tức giận của Đức Chúa Trời, Đấng phán xét tội lỗi của thế giới và phải chịu đựng thập tự giá như vậy, thì đau khổ mà tất cả những người không tin vào anh ta và hậu quả là đóng đinh anh ta trên thập tự giá. tàn khốc. Không thể làm như vậy sao? Đó là lý do tại sao Chúa Giê-su nói với một trái tim đau buồn. Dân chúng đứng xem, và theo lời kể của Ma-thi-ơ và Mác, một số người đã lắc đầu trước mặt Chúa Giê-su khi đi ngang qua và nói:『 mà nói rằng: Ngươi là kẻ phá đền thờ và dựng lại trong ba ngày, hãy cứu lấy mình đi! Nếu ngươi là Con Ðức Chúa Trời, hãy xuống khỏi cây thập tự! 』 (Ma-thi-ơ 27:40; Mác 15: 29 ~ 30). Các nhà lãnh đạo tôn giáo, binh lính và người dân Do Thái đều cười nhạo và sỉ nhục Chúa Giê-su. Điều họ chỉ trích là Chúa Giêsu cứu nhiều người, nhưng không cứu được chính mình. Chúa Giê-su không ở trên thập tự giá vì ngài không thể tự cứu mình. Đúng hơn, như những người chỉ trích nói, Chúa Giê-su đã hiến mạng sống của mình để cứu nhiều người. Không phải Chúa Giê-xu không xuống khỏi thập tự giá, nhưng bằng cách không xuống, Ngài đang cứu dân Ngài không cứu được mình. Trong Giăng 10: 14-15,『Ta là người chăn chiên hiền lành, ta quen chiên ta, và chiên ta quen ta, cũng như Cha biết ta và ta biết Cha vậy; ta vì chiên ta phó sự sống mình. 』 Nỗi đau mà Chúa nhận là nỗi đau mà chúng ta phải gánh chịu. Ngài bị đâm vì sự vi phạm của chúng ta, và Ngài bị thương vì tội lỗi của chúng ta. Chúng ta có được bình an bởi vì anh ta được kỷ luật, và chúng ta được chữa lành vì Chúa bị đánh đòn. (Ê-sai 53: 5-6).“Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh. Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy; Ðức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên người..”

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Giáo lý của Giáo hội Chúa Giêsu Kitô

Aeneas, Jesus Christ heals you

Quan niệm sai lầm về tội lỗi